GIẢI THÍCH CÂU KINH THÁNH
Rô-ma 10:13—“Kêu cầu danh Đức Chúa”
“Ai kêu cầu danh Đức Giê-hô-va thì sẽ được cứu”.—Rô-ma 10:13, Bản dịch Thế Giới Mới.
“Tất cả những ai kêu cầu danh Đức Chúa sẽ được cứu thoát”.—Rô-ma 10:13, Các Giờ Kinh Phụng Vụ.
Ý nghĩa của Rô-ma 10:13
Chúa không thiên vị. Ngài cho mọi người cơ hội được cứu và nhận sự sống vĩnh cửu, bất kể quốc gia, chủng tộc hoặc địa vị xã hội. Nhưng để nhận được lợi ích ấy, chúng ta phải kêu cầu danh Đức Giê-hô-va, là tên riêng của Đức Chúa Trời Toàn Năng. a—Thi thiên 83:18.
Trong Kinh Thánh, cụm từ “kêu cầu danh Đức Giê-hô-va” không chỉ có nghĩa là biết danh Đức Chúa Trời và dùng danh ấy khi thờ phượng ngài (Thi thiên 116:12-14). Cụm từ này còn bao hàm việc tin cậy Đức Chúa Trời và hướng đến ngài để được trợ giúp.—Thi thiên 20:7; 99:6.
Danh của Đức Chúa Trời rất quan trọng với Chúa Giê-su. Ngài mở đầu bài cầu nguyện mẫu như sau: “Lạy Cha chúng con ở trên trời, xin cho danh Cha được nên thánh”, hay được tôn thánh (Ma-thi-ơ 6:9). Chúa Giê-su cũng cho thấy chúng ta phải tìm hiểu, vâng lời và yêu thương đấng mang danh ấy nếu muốn nhận được sự sống vĩnh cửu.—Giăng 17:3, 6, 26.
Tại sao có thể kết luận rằng “Đức Chúa” nơi Rô-ma 10:13 trong bản Các Giờ Kinh Phụng Vụ chính là Đức Giê-hô-va? Vì câu này được trích dẫn từ Giô-ên 2:32, là câu mà trong nguyên ngữ tiếng Hê-bơ-rơ dùng danh Đức Chúa Trời, chứ không phải tước hiệu “Đức Chúa”. b
Văn cảnh của Rô-ma 10:13
Trong Rô-ma chương 10, Kinh Thánh cho thấy để được Đức Chúa Trời chấp nhận, một người phải có đức tin nơi Chúa Giê-su (Rô-ma 10:9). Chúng ta có thể thấy rõ điều này nhờ những câu Kinh Thánh được trích dẫn từ phần Kinh Thánh thường gọi là Cựu ước. Một người thể hiện đức tin bằng cách “công bố”, tức là nói công khai, trong đó có việc rao truyền tin mừng về sự cứu rỗi cho những người chưa có đức tin. Nhờ thế, người khác cũng có cơ hội xây dựng đức tin nơi Chúa Giê-su để nhận được sự sống.—Rô-ma 10:10, 14, 15, 17.
Hãy đọc Rô-ma chương 10 cùng với các chú thích và phần đối chiếu.
a Danh Đức Chúa Trời xuất hiện khoảng 7.000 lần trong các bản Kinh Thánh chép tay cổ xưa. Trong tiếng Hê-bơ-rơ, danh này được viết bằng bốn mẫu tự. Danh này thường được phiên âm là “Giê-hô-va”, nhưng một số học giả thích phiên âm là “Gia-vê”.
b Khi trích dẫn những phần từ “Cựu ước” có danh Đức Chúa Trời, hẳn những người viết phần Kinh Thánh tiếng Hy Lạp vẫn giữ danh ấy. Một từ điển Kinh Thánh (The Anchor Bible Dictionary) viết: “Có một số bằng chứng cho thấy khi bản Tân ước gốc được viết ra, bốn mẫu tự Hê-bơ-rơ, tức danh Đức Chúa Trời là Gia-vê, đã xuất hiện trong ít nhất một số hoặc thậm chí tất cả chỗ trích dẫn từ Cựu ước” (tập 6, trang 392). Để biết thêm thông tin, xin xem Phụ lục A5 “Danh Đức Chúa Trời trong phần Kinh Thánh tiếng Hy Lạp” của Kinh Thánh—Bản dịch Thế Giới Mới.