Xuất Ai Cập 12:1-51
12 Bấy giờ, Đức Giê-hô-va phán với Môi-se và A-rôn tại xứ Ai Cập:
2 “Tháng này sẽ là tháng thứ nhất. Đối với các ngươi, đó sẽ là tháng thứ nhất trong năm.+
3 Hãy nói với toàn thể dân Y-sơ-ra-ên rằng: ‘Vào ngày mùng mười của tháng này, mỗi người phải đem một con cừu+ về cho người thân mình, mỗi nhà một con.
4 Nếu nhà nào vì quá ít người mà không ăn hết một con thì nên ăn chung với người hàng xóm tại nhà của mình, tùy theo số người. Khi tính toán, hãy xác định mỗi người sẽ ăn bao nhiêu phần thịt cừu.
5 Con cừu đó phải là con đực, khỏe mạnh,+ một năm tuổi. Các ngươi có thể chọn cừu đực hoặc dê.
6 Hãy nuôi nó cho đến ngày 14 của tháng,+ và mỗi gia đình trong dân Y-sơ-ra-ên phải giết nó vào lúc chạng vạng tối.*+
7 Họ phải lấy máu của nó rồi vẩy lên hai thanh dọc cùng thanh ngang trên cửa của ngôi nhà mà họ sẽ ăn con cừu đó.+
8 Họ phải ăn thịt nó vào đêm hôm ấy.+ Phải quay nó trên lửa rồi ăn chung với bánh không men+ và rau đắng.+
9 Không được ăn thịt còn sống hoặc luộc trong nước, nhưng phải quay trên lửa, cả đầu, giò và bộ lòng.
10 Không được để dành đến sáng, bất cứ gì còn thừa đến sáng thì phải thiêu đi.+
11 Đây là cách các ngươi sẽ ăn: Hông buộc dây thắt lưng, chân mang giày, tay cầm gậy, ăn vội vã. Đó là Lễ Vượt Qua của Đức Giê-hô-va.
12 Vì ta sẽ đi khắp xứ Ai Cập vào đêm hôm ấy và giết mọi con đầu lòng trong xứ, từ người cho đến thú vật;+ và ta sẽ thi hành án phạt trên tất cả các thần của Ai Cập.+ Ta là Đức Giê-hô-va.
13 Máu sẽ là dấu hiệu nơi nhà các ngươi ở; ta sẽ thấy máu và vượt qua. Tai vạ sẽ không đến hủy diệt các ngươi khi ta đánh xứ Ai Cập.+
14 Ngày ấy sẽ là một kỷ niệm đối với các ngươi, và qua các đời, các ngươi phải cử hành nó như một lễ cho Đức Giê-hô-va. Các ngươi phải giữ lễ này như một luật lệ vững bền.
15 Các ngươi sẽ ăn bánh không men trong bảy ngày.+ Vào ngày đầu tiên, các ngươi phải bỏ hết bột nhào lên men* ra khỏi nhà mình, vì bất cứ ai ăn những gì có men, từ ngày đầu tiên đến ngày thứ bảy, thì kẻ* đó sẽ bị diệt trừ khỏi dân Y-sơ-ra-ên.
16 Các ngươi sẽ giữ một cuộc hội họp thánh vào ngày đầu tiên, và một cuộc hội họp thánh khác vào ngày thứ bảy. Không được làm bất cứ việc gì trong những ngày này.+ Điều duy nhất được phép làm là chuẩn bị thức ăn cần thiết cho mỗi người.
17 Các ngươi phải giữ Lễ Bánh Không Men,+ vì chính vào ngày ấy, ta sẽ đưa đoàn dân các ngươi ra khỏi xứ Ai Cập. Các ngươi phải giữ ngày ấy như một luật lệ vững bền trải qua các đời.
18 Vào chiều tối ngày 14 của tháng thứ nhất, các ngươi sẽ ăn bánh không men cho đến chiều tối ngày 21.+
19 Trong bảy ngày, không được để bột nhào lên men nơi nhà của các ngươi, vì bất cứ ai, dù là ngoại kiều hay dân bản xứ,+ ăn vật gì có men thì sẽ bị diệt trừ khỏi dân Y-sơ-ra-ên.+
20 Các ngươi không được ăn bất kỳ vật gì có men. Mọi nhà các ngươi phải ăn bánh không men’”.
21 Môi-se nhanh chóng gọi tất cả trưởng lão Y-sơ-ra-ên đến+ và nói: “Hãy chọn thú vật còn non* cho mỗi gia đình của anh em và giết con sinh tế của Lễ Vượt Qua.
22 Anh em hãy nhúng chùm cây kinh giới vào chậu máu rồi vẩy lên hai thanh dọc cùng thanh ngang của khung cửa; không ai trong anh em được ra khỏi cửa nhà cho đến khi trời sáng.
23 Khi Đức Giê-hô-va đi khắp xứ để giáng tai vạ trên người Ai Cập và thấy máu trên hai thanh dọc cùng thanh ngang của khung cửa thì Đức Giê-hô-va chắc chắn sẽ bỏ qua cửa nhà đó và không để tai vạ chết chóc vào nhà anh em.+
24 Anh em phải cử hành sự kiện này như một điều lệ vững bền cho mình và con cháu mình.+
25 Khi vào vùng đất mà Đức Giê-hô-va sẽ ban cho, theo như lời ngài đã phán, anh em phải giữ lễ này.+
26 Khi con cháu anh em hỏi: ‘Ý nghĩa của lễ này là gì?’+
27 thì phải trả lời rằng: ‘Đó là lễ dâng con sinh tế của Lễ Vượt Qua cho Đức Giê-hô-va, là đấng đã vượt qua các nhà của dân Y-sơ-ra-ên tại Ai Cập khi ngài giáng tai vạ trên dân Ai Cập nhưng tha cho nhà của chúng ta’”.
Nghe xong, dân Y-sơ-ra-ên quỳ sấp mình xuống đất.
28 Rồi họ đi và làm theo điều Đức Giê-hô-va đã truyền dặn Môi-se và A-rôn.+ Họ làm y như những gì ngài phán.
29 Nửa đêm, Đức Giê-hô-va giết mọi con đầu lòng trong xứ Ai Cập,+ từ con đầu lòng của Pha-ra-ôn, là người ngồi trên ngôi vua, cho đến con đầu lòng của tù nhân bị giam nơi ngục, cùng tất cả con đầu lòng của thú vật.+
30 Đêm đó, Pha-ra-ôn cùng mọi tôi tớ và cả dân Ai Cập đều thức dậy, có tiếng gào khóc rất thảm thiết giữa xứ Ai Cập vì không có nhà nào mà không có người chết.+
31 Rồi Pha-ra-ôn cho gọi Môi-se và A-rôn+ ngay trong đêm và nói: “Các ngươi và cả dân Y-sơ-ra-ên hãy đứng dậy, ra khỏi dân ta. Hãy đi hầu việc Đức Giê-hô-va như các ngươi đã nói.+
32 Hãy đem bò và cừu của mình đi đi, như các ngươi đã nói.+ Nhưng cũng hãy chúc phước cho ta”.
33 Người Ai Cập bắt đầu hối thúc dân Y-sơ-ra-ên nhanh nhanh rời khỏi+ xứ mà nói rằng: “Bọn ta sắp chết hết rồi!”.+
34 Dân Y-sơ-ra-ên mang theo bột nhào chưa có men, họ cũng lấy áo quấn thau nhào bột và vác nó trên vai.
35 Họ làm theo những gì Môi-se căn dặn và xin người Ai Cập những thứ bằng bạc, bằng vàng cũng như những bộ quần áo.+
36 Đức Giê-hô-va khiến dân Y-sơ-ra-ên được ơn trong mắt người Ai Cập, để những người ấy cho họ các thứ mà họ xin, và họ đã đoạt lấy tài sản của người Ai Cập.+
37 Dân Y-sơ-ra-ên khởi hành từ Ram-se+ đến Su-cốt,+ số người nam đi bộ là khoảng 600.000 người, không kể trẻ em.+
38 Có rất đông người ngoại quốc*+ cùng đi với họ, cũng có rất nhiều gia súc gồm bò và cừu.
39 Họ bắt đầu nướng bột nhào đem từ Ai Cập thành những cái bánh tròn không men. Chúng không có men vì họ đã đột ngột bị đuổi khỏi Ai Cập, đến nỗi không kịp chuẩn bị thực phẩm.+
40 Thời gian cư ngụ của dân Y-sơ-ra-ên, tức dân từng sống ở Ai Cập,+ là 430 năm.+
41 Cuối 430 năm đó, chính vào ngày ấy, đoàn dân của Đức Giê-hô-va đã ra khỏi Ai Cập.
42 Đó là đêm mà họ phải giữ vì Đức Giê-hô-va đã đưa họ ra khỏi Ai Cập, là đêm mà mọi người Y-sơ-ra-ên cử hành một lễ cho Đức Giê-hô-va từ đời này sang đời khác.+
43 Sau đó, Đức Giê-hô-va phán với Môi-se và A-rôn: “Đây là luật lệ dành cho Lễ Vượt Qua: Không một người ngoại quốc nào được phép ăn lễ.+
44 Nhưng nếu ai có nô lệ đã được mua bằng tiền thì hãy cắt bì cho họ.+ Chỉ khi ấy họ mới có thể cùng ăn lễ.
45 Khách trú ngụ và người làm thuê không được ăn lễ.
46 Thịt mỗi con cừu phải được ăn trong nhà. Không được đem một phần thịt nào ra khỏi nhà và không được bẻ gãy một cái xương nào của nó.+
47 Toàn thể dân Y-sơ-ra-ên phải cử hành lễ này.
48 Nếu có một ngoại kiều ở cùng các ngươi và muốn cử hành Lễ Vượt Qua cho Đức Giê-hô-va thì mọi người nam trong nhà người đó đều phải cắt bì. Rồi người đó mới được đến gần và cử hành lễ, người đó sẽ trở nên như người bản xứ. Không một người nào chưa cắt bì được phép ăn lễ.+
49 Cả người bản xứ lẫn ngoại kiều sống giữa các ngươi đều phải áp dụng cùng một luật”.+
50 Vậy, toàn thể dân Y-sơ-ra-ên đều làm theo điều Đức Giê-hô-va truyền dặn Môi-se và A-rôn. Họ làm y như những gì ngài phán.
51 Chính vào ngày ấy, Đức Giê-hô-va đã đưa dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai Cập theo từng đoàn.
Chú thích
^ Ds: “giữa hai buổi chiều tối”.
^ Xem mục “Nephesh; Psykhe” trong Bảng chú giải thuật ngữ.
^ Được dùng để tạo men cho một lần nhào bột khác.
^ Tức là cừu hoặc dê con.
^ Tức là tập hợp những người không phải dân Y-sơ-ra-ên, kể cả người Ai Cập.