BÀI 22
Các sứ đồ can đảm giảng đạo
Hội thánh của Đấng Christ phát triển nhanh chóng dù bị chống đối dữ dội
Mười ngày sau khi Chúa Giê-su Christ lên trời, khoảng 120 môn đồ tụ họp trong một nhà tại Giê-ru-sa-lem vào ngày Lễ Ngũ Tuần năm 33 CN của dân Do Thái. Thình lình, trong nhà có tiếng giống như tiếng gió thổi mạnh. Sau đó, các môn đồ bắt đầu nói những thứ tiếng mà họ chưa từng biết. Tại sao có những sự việc kỳ lạ này? Vì Đức Chúa Trời vừa ban thánh linh cho các môn đồ.
Lúc ấy, thành rất nhộn nhịp vì có khách từ nhiều quốc gia đến tham dự lễ hội. Họ sửng sốt khi nghe các môn đồ nói lưu loát ngôn ngữ của họ. Giải thích về điều xảy ra, sứ đồ Phi-e-rơ nhắc đến lời tiên tri của Giô-ên báo trước rằng Đức Chúa Trời ‘sẽ đổ thánh linh’, và những ai nhận được sẽ làm nhiều điều phi thường (Công-vụ 2:18, BDM). Phép lạ trên chứng tỏ một sự thay đổi quan trọng đã xảy ra: Đức Chúa Trời đã bỏ dân Y-sơ-ra-ên, và chọn hội thánh của Đấng Christ mới được thành lập. Do đó, những ai muốn làm đẹp lòng Đức Giê-hô-va phải trở thành môn đồ của Đấng Christ.
Tuy nhiên, kẻ thù chống đối và bắt bỏ tù các sứ đồ. Trong đêm đó, thiên sứ của Đức Giê-hô-va mở cửa tù cho họ ra, và bảo họ tiếp tục giảng đạo. Họ làm y như lời của thiên sứ. Vừa lúc rạng đông, họ vào đền thờ và bắt đầu giảng tin mừng về Chúa Giê-su. Biết tin đó, các nhà lãnh đạo Do Thái giáo rất giận dữ và cấm họ rao giảng. Với lòng can đảm, các sứ đồ đáp lại: ‘Phải vâng lời Đức Chúa Trời hơn là vâng lời người ta’.—Công-vụ 5:28, 29.
Sự chống đối càng tăng lên. Môn đồ Ê-tiên bị người Do Thái buộc tội phạm thượng và bị ném đá. Một thanh niên tên là Sau-lơ, người Tạt-sơ, chứng kiến và tán thành việc giết Ê-tiên. Sau đó, Sau-lơ đến thành Đa-mách để bắt các môn đồ của Chúa Giê-su. Trên đường đi, thình lình một ánh sáng từ trời chiếu xuống xung quanh ông và có tiếng nói: “Hỡi Sau-lơ, Sau-lơ, sao ngươi bắt-bớ ta?” Ánh sáng chói lòa làm ông bị mù. Không còn thấy gì, ông hỏi: “Chúa là ai?”. Tiếng nói đáp lại: ‘Ta là Giê-su’.—Công-vụ 9:3-5.
Ba ngày sau, Chúa Giê-su sai môn đồ A-na-nia đến gặp Sau-lơ để làm ông sáng mắt. Sau-lơ cải đạo và bắt đầu đi giảng về Chúa Giê-su một cách can đảm. Ông trở nên một thành viên sốt sắng của hội thánh và được gọi là sứ đồ Phao-lô.
Lúc bấy giờ, các môn đồ chỉ rao truyền tin mừng về Nước Trời cho người Do Thái và người Sa-ma-ri. Tuy nhiên, trong đội binh La Mã có một đội trưởng tên là Cọt-nây rất kính sợ Đức Chúa Trời. Thiên sứ hiện ra và bảo ông mời sứ đồ Phi-e-rơ đến nhà. Vì thế, Phi-e-rơ cùng với một số người khác đến giảng cho Cọt-nây và cả nhà ông. Trong lúc Phi-e-rơ đang giảng, những người nghe đạo được ban thánh linh dù họ không phải là dân Do Thái. Thấy vậy, sứ đồ Phi-e-rơ truyền làm phép báp-têm cho họ nhân danh Chúa Giê-su. Kể từ đó, triển vọng sống đời đời được mở ra cho người thuộc mọi dân tộc và hội thánh sẽ truyền bá tin mừng đi khắp đất.
—Dựa trên Công-vụ 1:1–11:21.