Về hy vọng dành cho người quá cố
Những điều Chúa Giê-su dạy
Về hy vọng dành cho người quá cố
Chúa Giê-su đã làm sống lại ít nhất ba người. Điều này cho thấy có một hy vọng cho người quá cố (Lu-ca 7:11-17; 8:49-56; Giăng 11:1-45). Để hiểu được hy vọng này, trước hết chúng ta phải biết nguyên nhân và nguồn gốc của sự chết.
Tại sao chúng ta bệnh và chết?
Khi Chúa Giê-su tha tội cho người ta, họ được chữa lành bệnh. Thí dụ, khi người ta mang một người bại liệt đến, Chúa Giê-su đã phán: “Trong hai lời nầy: Một là nói, tội-lỗi ngươi đã được tha; hai là nói, ngươi hãy đứng dậy mà đi, thì lời nào dễ nói hơn? Vả, hầu cho các ngươi biết Con người ở thế-gian có quyền tha tội. Rồi Ngài phán cùng người bại rằng: Hãy đứng dậy, vác lấy giường, mà trở về nhà ngươi” (Ma-thi-ơ 9:2-6). Vì thế, tội lỗi là nguyên nhân của bệnh tật và sự chết. Tình trạng tội lỗi di truyền của chúng ta bắt nguồn từ người đầu tiên là A-đam.—Lu-ca 3:38; Rô-ma 5:12.
Tại sao Chúa Giê-su chết?
Vì không bao giờ phạm tội, nên Chúa Giê-su không đáng phải chết. Khi hy sinh mạng sống thay cho chúng ta, Chúa Giê-su đã trả giá cho tội lỗi của chúng ta. Ngài nói huyết của ngài “đã đổ ra cho nhiều người được tha tội”.—Ma-thi-ơ 26:28.
Chúa Giê-su cũng phán: “Con người đã đến, không phải để người ta hầu việc mình, song để mình hầu việc người ta, và phó sự sống mình làm giá chuộc nhiều người” (Ma-thi-ơ 20:28). Chúa Giê-su gọi cái giá mà ngài phải trả là “giá chuộc” vì nó giải thoát người ta khỏi sự chết. Ngài cũng cho biết: “Ta đã đến, hầu cho chiên được sự sống, và được sự sống dư-dật” (Giăng 10:10). Để hiểu rõ hy vọng dành cho người chết, chúng ta cũng phải biết về tình trạng của họ.
Khi chết, điều gì xảy ra?
Khi bạn Chúa Giê-su là La-xa-rơ qua đời, ngài cho biết điều gì xảy ra khi người ta chết. Ngài nói với các môn đồ: “La-xa-rơ, bạn ta, đương ngủ; nhưng ta đi [đến Bê-tha-ni] đánh thức người. . . Môn-đồ tưởng [ngài] nói về giấc ngủ thường. Đức Chúa Jêsus bèn nói tỏ-tường cùng môn-đồ rằng: La-xa-rơ chết rồi”. Vì thế, Chúa Giê-su cho thấy rõ người chết đang ngủ, tức ở trong tình trạng vô ý thức.—Giăng 11:1-14.
Khi Chúa Giê-su làm La-xa-rơ sống lại, ông đã chết được bốn ngày. Tuy nhiên, trong Kinh Thánh, không chỗ nào ghi lại La-xa-rơ đã kể về những gì ông trải qua suốt thời gian đó. Khi chết, La-xa-rơ ở trong tình trạng vô ý thức và không biết gì cả.—Truyền-đạo 9:5, 10; Giăng 11:17-44.
Có hy vọng gì cho người quá cố?
Người quá cố sẽ được sống lại với triển vọng sống vĩnh cửu. Chúa Giê-su cho biết: “Giờ đến, khi mọi người ở trong mồ-mả nghe tiếng Ngài [Chúa Giê-su] và ra khỏi”.—Giăng 5:28, 29.
Hy vọng này biểu lộ tình yêu thương của Đức Chúa Trời. Chúa Giê-su phán: “Đức Chúa Trời yêu-thương thế-gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư-mất mà được sự sống đời đời”.—Giăng 3:16; Khải-huyền 21:4, 5.
Để biết thêm chi tiết, xin xem chương 6 của sách Kinh Thánh thật sự dạy gì? *
[Chú thích]
^ đ. 15 Do Nhân Chứng Giê-hô-va xuất bản.