Có thể biết danh Chúa không?
Thật là vinh dự lớn khi được nói chuyện và gọi tên của một nhân vật quan trọng! Thông thường, khi thưa chuyện với những người có quyền cao chức trọng, người ta phải dùng tước vị như “thưa ngài tổng thống”, “muôn tâu bệ hạ” hay “thưa quan tòa”. Vì thế, nếu một người có chức cao nói với bạn “xin cứ gọi tên tôi”, hẳn bạn cảm thấy thật hãnh diện.
Qua Lời Ngài là Kinh Thánh, Đức Chúa Trời hay Thiên Chúa nói với chúng ta: “Ta là Đức Giê-hô-va: ấy là danh ta” (Ê-sai 42:8). Dù có nhiều tước vị như “Đấng Tạo Hóa”, “Đấng Toàn Năng” và “Chúa”, nhưng Đức Chúa Trời ban cho những người thờ phượng Ngài một vinh dự là được gọi Ngài bằng danh riêng.
Chẳng hạn, khi cầu xin Đức Chúa Trời, nhà tiên tri Môi-se dùng cụm từ: “Lạy Đức Giê-hô-va” (Xuất Ê-díp-tô Ký 32:11). Vào dịp lễ dâng hiến đền thờ Giê-ru-sa-lem, vua Sa-lô-môn mở đầu lời cầu nguyện bằng câu: “Lạy Giê-hô-va Đức Chúa Trời” (1 Các Vua 8:22, 23). Khi nhà tiên tri Ê-sai nài xin Đức Chúa Trời vì dân Y-sơ-ra-ên, ông nói: “Hỡi Đức Giê-hô-va, Ngài là Cha chúng tôi” (Ê-sai 63:16). Rõ ràng, Cha trên trời ban cho chúng ta đặc ân được xưng danh Ngài.
Tuy gọi danh Đức Chúa Trời là quan trọng, nhưng điều đó chưa hẳn là biết danh Ngài. Nói về những ai luôn yêu mến và tin cậy Ngài, Đức Giê-hô-va hứa: ‘Ta sẽ giải-cứu người vì người biết danh ta’ (Thi-thiên 91:14). Vì là điều kiện để một người được giải cứu, nên việc biết danh Đức Chúa Trời còn có một ý nghĩa sâu rộng. Vậy, biết danh thánh của Ngài có nghĩa gì?